Liverpool để thua Chelsea 1-2 trong kịch bản nghẹt thở, dù dẫn đầu về xG (1.93 so với 0.88). Hàng công phung phí, tuyến giữa vỡ cấu trúc và hàng thủ không còn giữ được khoảng cách – những điều ấy khiến nỗ lực của Van Dijk trở thành công cốc.
Trận đấu này cho thấy rõ một nghịch lý: trung vệ người Hà Lan vẫn là người chơi hay nhất nơi hàng thủ, nhưng chính sự thiếu liên kết từ hệ thống pressing và cặp trung vệ xoay vòng khiến anh thường xuyên bị đặt vào tình huống “một chọi hai”.
Từ những phút đầu, Van Dijk đảm nhận vai trò mở bóng lệch trái – tương tự mô hình build-up quen thuộc của Slot. Tuy nhiên, khi Kerkez bị Chelsea ép thấp, các kênh phối hợp với Wirtz hoặc Mac Allister bị phong tỏa.
Theo dữ liệu từ FotMob:
Tuy nhiên, cách Chelsea “nén khối” pressing khiến Liverpool phải phất dài thường xuyên. Điều đó buộc Van Dijk phải chơi mạo hiểm – một vài đường chuyền xuyên tuyến bị cắt ở phút 22 và 65, mở ra các pha phản công nguy hiểm.
Van Dijk vẫn bình tĩnh trong thoát pressing, nhưng không thể “kéo hệ thống lên” như thường thấy do thiếu người nhận bóng ổn định ở hành lang trong.
Nếu chỉ nhìn các thống kê khô khan, Van Dijk có một trận không tồi:
Nhưng vấn đề không nằm ở anh – mà ở cấu trúc xung quanh. Phút 60, chính Van Dijk là người bật cao nhất phá pha phạt góc của Neto, giải nguy trong thế Liverpool chỉ còn 3 người trước khung thành.
Tình huống đáng chú ý nhất đến ở phút 90+5, khi Cucurella tạt sệt và Estevão băng vào ghi bàn quyết định. Ở tình huống này, Van Dijk bị hút lệch sang vị trí cột gần để bọc lót cho Robertson, để lại khoảng trống giữa anh và Konaté (đã bị rút ra ở phút 56). Chính khoảng trống đó khiến Estevão băng vào mà không ai theo kèm.
Đó không phải sai lầm cá nhân, mà là hệ quả của sự thiếu đồng bộ trong khối phòng ngự 5 người mà Slot buộc phải sử dụng cuối trận. Van Dijk vẫn giữ được vị trí tương đối hợp lý, nhưng khi các mắt xích xung quanh chậm nửa nhịp, hàng thủ lập tức vỡ.
Điểm mạnh:
Điểm yếu:
Van Dijk vẫn là biểu tượng về sự ổn định – nhưng trong một hệ thống đang đánh mất nhịp pressing và cân bằng giữa hai nửa sân, trung vệ người Hà Lan trở thành “người gác đền cô độc”.
Anh làm đúng mọi điều của một trung vệ hàng đầu: đọc tình huống, tổ chức, chỉ huy. Nhưng khi cấu trúc phía trên liên tục rối loạn, mọi pha can thiệp của Van Dijk chỉ mang tính chữa cháy.
Phút 90+5, khi anh bị hút lệch trong pha bóng dẫn đến bàn thua, đó không phải sai lầm của cá nhân – mà là minh chứng cho một Liverpool đang mất kiểm soát cấu trúc, và cho thấy cả những “tường thành” vững nhất cũng có thể sụp khi đứng một mình.