Chelsea đánh bại Liverpool 2-1 trong một trận cầu kịch tính tại Stamford Bridge. Nhưng nếu chỉ nhìn vào bàn thắng muộn của Estevão, nhiều người có thể bỏ quên chi tiết quan trọng: Reece James đã trở lại đội hình xuất phát sau thời gian dài dưỡng thương, và mang đến sự cân bằng cho cấu trúc tấn công-phòng ngự của The Blues.
Cầu thủ người Anh không ghi bàn, không kiến tạo, nhưng ảnh hưởng của anh lan tỏa khắp mặt sân – từ khả năng kiểm soát biên, điều tiết pressing đến việc giúp hàng thủ Chelsea không sụp đổ trước áp lực của Salah và Isak.
Chelsea nhập cuộc với sơ đồ 4-3-3, nơi Reece James đá thấp hơn Malo Gusto trong hiệp 1, gần như hoạt động như một inverted fullback. Khi bóng đến chân Enzo hoặc Casedei, James lập tức dâng cao để tạo overload bên phải cùng Gusto và Chiesa.
Theo dữ liệu từ FotMob, James có 64 lần chạm bóng, tỷ lệ chuyền chính xác 86%, và tạo ra 2 cơ hội ghi bàn (key passes). Những con số này phản ánh vai trò tổ chức thay vì chỉ đơn thuần “dâng biên tạt bóng” như các hậu vệ biên truyền thống.
Một trong những tình huống tiêu biểu đến ở phút 7 – pha phối hợp giữa James, Gusto và Cole Palmer mở ra cú nã đại bác của Boscagli. Pha chuyền trả nhẹ của James khiến cấu trúc pressing của Liverpool lệch pha, cho phép Gusto thoát xuống và kiến tạo ngược. Đó chính là “chuỗi hành động nền” thường bị bỏ qua – nhưng lại là thứ mà James làm tốt nhất.
James không chỉ giúp Chelsea tấn công nhịp nhàng hơn, anh còn kéo Salah về sâu hơn, khiến cánh phải của Liverpool gần như không thể bứt phá ở hiệp 1.
Ở giai đoạn không bóng, James liên tục phải đối đầu với Mohamed Salah, người từng hành hạ nhiều hậu vệ biên Premier League. Nhưng trận này là ngoại lệ.
Theo thống kê của Sofascore, James có 10 hành động phòng ngự, trong đó gồm 3 pha tắc bóng thành công, 2 lần cắt đường chuyền và 2 lần không chiến thắng lợi. Đặc biệt, ở phút 71, James xuất hiện đúng lúc để cản pha dứt điểm của Mac Alister – một khoảnh khắc cho thấy bản năng phán đoán không gian cực nhạy.
Ngoài ra, James cũng chỉ huy hàng thủ cực tốt. Khi Cucurella dâng cao, James thường bó vào trong, tạo thành hàng 3 trung vệ tạm thời cùng Badiashile và Disasi. Điều này giúp Chelsea giảm đáng kể khoảng trống mà Liverpool có thể khai thác bằng những đường chọc khe cho Isak.
Điểm mạnh:
Điểm yếu:
Trận đấu với Liverpool không phải sân khấu của những người ghi bàn, mà là của người định hình nhịp độ. Reece James đã mang lại điều đó. Khi anh có mặt, Chelsea pressing tự tin hơn, Gusto được phép xộc biên nhiều hơn, còn Salah – “Vua Ai Cập” – lại phải rời Stamford Bridge trong thất vọng.
Đây là một Reece James chưa hoàn hảo, nhưng là Reece James mà Chelsea cần: người cân bằng giữa tấn công và phòng ngự, người khiến khối đội hình luôn liền mạch.
Nếu anh duy trì thể trạng, có lẽ Mauricio Pochettino sẽ lại có trong tay một “leader bóng đá” đúng nghĩa – không cần tỏa sáng, chỉ cần đứng đúng chỗ.