Sau biến cố đau lòng từ mất mát cá nhân, Luis Enrique đã tái sinh cùng PSG, thổi vào đội bóng tinh thần chiến đấu mãnh liệt đồng thời khát khao chinh phục Champions League mùa giải năm nay.
Mất con gái Xana vì căn bệnh ung thư xương hiếm gặp năm 2019, Luis Enrique như sụp đổ. Nhưng thay vì gục ngã, ông chọn cách đối mặt, biến nỗi đau thành động lực. Lucho thành lập quỹ từ thiện mang tên con gái, lao vào tập luyện, bơi lội, chạy bộ, đạp xe, hoàn thành cả Ironman và Marathon de Sables – những thử thách khắc nghiệt nhất mà chỉ người phi thường mới dám chạm đến.
Từ khổ đau, Enrique tìm thấy ý nghĩa mới trong cuộc sống và bóng đá. Ông tiếp tục sự nghiệp huấn luyện với trái tim mang hình hài ký ức của Xana cùng tâm thế không còn sợ hãi trước bất kỳ thử thách nào. PSG trở thành nơi Enrique tái sinh lần thứ hai, lần này là với tư cách người kiến tạo một triều đại.
Ngay từ lúc đặt chân tới Paris, Enrique không bị ánh hào quang danh vọng của PSG làm lóa mắt. Ông không đến vì tiền bạc hay vì các ngôi sao, mà bởi triết lý bóng đá – điều đã thay đổi ở đội bóng.
Không còn những Neymar, Messi hay Mbappe làm trung tâm, Enrique xây dựng Gã khổng lồ thành Paris theo cách riêng: trẻ trung, gắn kết, kỷ luật và đầy nội lực. Ông cảnh báo cả Mbappe rằng tài năng không đủ để giành Champions League, và tập thể mới là yếu tố quyết định.
Paris Saint-Germain giờ không còn là “gã nhà giàu nước Pháp” gây tranh cãi, mà trở thành biểu tượng của tinh thần tập thể. Vô địch Ligue 1 sớm sáu vòng, chuẩn bị đá chung kết Cúp quốc gia và góp mặt trong trận chung kết Champions League gặp Inter – chưa bao giờ người ta thấy PSG đồng điệu đến thế.
Enrique không phải mẫu HLV bóng bẩy. Ông đi chân trần trên sân tập, biến nhà riêng thành phòng gym, thích sống thật thay vì trả lời báo chí sáo rỗng. Khi truyền thông chĩa mũi dùi, Enrique bình thản: “Nếu bị sa thải, tôi vẫn đạp xe vào sáng hôm sau”.
Ông không quan tâm mình có được yêu thích hay không, chỉ quan tâm đội bóng của mình chơi thế nào. Với Enrique, thất bại không nằm ở tỷ số mà ở việc không nỗ lực hết mình. Chính điều đó khiến ông chạm tới trái tim của các cầu thủ PSG – những người đã quen sống trong thế giới ánh đèn.
Dembele được xem như biểu tượng của Paris Saint-Germain thời Enrique. Từ cầu thủ chạy cánh đầy bất ổn, anh được Enrique thúc đẩy trở thành “sát thủ” thực thụ. 33 bàn cùng 11 kiến tạo sau 46 trận trở thành minh chứng rõ nét cho một cầu thủ được truyền cảm hứng đúng cách.
PSG giờ chơi bóng với lối đá tập thể mạnh mẽ, đa dạng chiến thuật, không còn xoay quanh một cái tên nào. Enrique không thiết kế đội bóng để phục vụ bất kỳ cá nhân nào, kể cả người giỏi nhất thế giới.
Luis Enrique đến PSG không phải để tiếp tục giấc mơ dang dở của ai đó, mà để khởi tạo hành trình mới – của chính ông, của chính PSG. Bi kịch cá nhân không làm ông gục ngã, mà trở thành động lực để thắp sáng cả tập thể vững mạnh.
Ngày 1/6 tới, trước Inter Milan ở chung kết Champions League, PSG sẽ bước ra sân với bộ mặt khác, mang đậm dấu ấn của người đàn ông từng bước đi qua bóng tối bằng tất cả sức mạnh ý chí – Luis Enrique.
Cập nhật hành trình của PSG tại Champions League tại Bong7 – nơi ghi dấu từng khoảnh khắc chạm đỉnh vinh quang của bóng đá châu Âu.