Manchester United đã có chiến thắng 2-0 trước Sunderland trong ngày Ruben Amorim kỷ niệm trận thứ 50 dẫn dắt CLB. Mason Mount và Benjamin Sesko là những người lập công, nhưng người nắm nhịp, tạo liên kết và định hình cảm xúc cho cả tập thể vẫn là Bruno Fernandes — đội trưởng, người chơi ở vai trò “half-right 8” trong sơ đồ 3-4-2-1.
Dù không ghi bàn hay kiến tạo, Fernandes vẫn in dấu giày trong hầu hết các tình huống đáng chú ý của United: cú sút đưa bóng dội cột dọc ở phút 25, pha đá phạt dàn xếp khôn ngoan cho Yoro ở phút 57, và quả phạt góc ở phút 84 suýt giúp Cunha lập công.
Khi Amorim áp dụng sơ đồ 3-4-2-1, Bruno được đẩy cao, chơi lệch phải phía sau Sesko. Vai trò của anh không chỉ là “số 10 cổ điển” mà là “connector” – người kết nối tuyến giữa và tuyến công.
Trong hiệp 1, anh hoạt động cực rộng, thường lùi sâu ngang Casemiro để thoát pressing, rồi băng lên chiếm khoảng trống giữa hậu vệ biên và trung vệ của Sunderland. Chính từ pha di chuyển kiểu này ở phút 25, Fernandes đón bóng bật ra ngoài vòng cấm, xoay người bằng pha pivot tinh tế rồi cứa lòng bằng chân phải, buộc thủ môn Roefs phải bay hết tầm đẩy bóng trúng cột.
Theo dữ liệu FotMob, anh có 4 key passes, 6 pha tạt bóng thành công, và là cầu thủ chuyền vào ⅓ cuối sân nhiều nhất của United (9 lần). Dù không trực tiếp kiến tạo, mọi pha bóng mở ra cơ hội nguy hiểm đều đi qua chân anh.
Ở phút 57, Bruno tiếp tục thể hiện khả năng “nghĩ nhanh – hành động nhanh” khi chọn phương án dàn xếp đá phạt thông minh, bấm bóng nhẹ cho Yoro xâm nhập. Dù pha dứt điểm không thành bàn, nó cho thấy nhãn quan chiến thuật và tính sáng tạo mà United từng thiếu vắng trước đây.
Amorim yêu cầu pressing theo khối 3-4-1-2, nơi Fernandes là người khởi phát. Anh liên tục di chuyển để ép Xhaka – “pivot” của Sunderland – phải chuyền ngang hoặc về sau. Dữ liệu cho thấy Bruno có 7 hành động pressing thành công, nhiều nhất trong số các cầu thủ tấn công của United.
Tình huống ở phút 57 khi anh va chạm với thủ môn Lammens là minh chứng cho sự xông xáo đó. Fernandes lao vào pressing ngay sau pha bóng hai, khiến đối phương lúng túng. Dù tình huống có phần rối, nó cho thấy đội trưởng United duy trì cường độ và tinh thần chiến đấu cao đến tận hiệp hai – yếu tố mà Amorim đánh giá rất cao.
Điểm mạnh:
Điểm yếu:
Fernandes có thể không ghi bàn, nhưng anh là điểm neo cảm xúc và chiến thuật của United trong ngày đội bóng tái sinh dưới tay Ruben Amorim.
Từ cú sút dội cột phút 25 đến pha dàn xếp đá phạt thông minh phút 57, Bruno cho thấy anh không chỉ là người tạo cơ hội, mà còn là cầu thủ giữ “logic” cho cách United vận hành – pressing chủ động, luân chuyển nhịp nhanh, và khai thác triệt để khoảng trống nửa phải.